Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

                   Tết với mình, mình với Tết.

“Tết” chẳng biết có từ bao giờ, chắc chắn phải có trước khi mình ra đời  rất rất lâu, nhưng mình vẫn cứ muốn mạn phép  coi Tết là bạn, một người bạn vong niên, vô tư, hồn nhiên nhưng cực kì tốt bụng. Cứ 12 mùa trăng qua đi thì Tết lại về mặc thế giới có vô vàn biến động, mặc  thời tiết luôn đỏng đảnh như cô gái 18 và mặc cho bạn đã sẵn sàng tiếp đón Tết hay không . Mỗi lần Tết về lại làm mình nhớ lại biết bao kí ức, từ nồi bánh chưng của Bà Nội thời mình còn thơ bé, từ nồi măng (mỗi năm chỉ nấu một lần) của mẹ, từ hộp mứt nhẹ tênh thời bao cấp, từ tràng pháo ròn rã đêm 30 …, có  năm có chuyên không vui, chỉ muốn không có Tết, vậy  mà bạn vẫn cứ đến thăm và trong guồng quay hối hả để “lo” Tết cùng mọi người tự nhiên mọi chuyện buồn dễ qua đi, Tết kéo mình về với cuộc sống đời thường. Trẻ con thì yêu Tết theo kiểu của chúng, đó là những ngày được nghỉ học đi chơi , là những bộ quần áo mới, là những phong bao lì xì …, còn người lớn chúng ta Tết đến là mang đến những hy vọng tốt đẹp mới dẫu ai cũng biết được, mất là điều khó lường. Mình yêu Tết cũng vì lẽ đó, Tết như một dịp để cân bằng mọi sự ở đời.
Ngày trước mỗi khi Tết về, mình chuẩn bị sắm sửa , dọn dẹp để đón Tết như một thói quen đã có sẵn, bây giờ tuổi cũng đã kha khá cái việc đón Tết có vẻ như được trân trọng, cẩn thận hơn. Mâm cơm chiều 30 Tết gợi nhớ nhiều đến Ông Bà Cha Mẹ, sáng mồng Một ra lễ Chùa cũng chỉ cầu sức khỏe, an lành. Có lẽ, với mình, đó chính là điều Tết muốn mang đến.
            Tết Bính Thân sắp qua. Mọi người rồi ai lại vào việc nấy, nói như thời còn chiến tranh phá hoại - mọi sinh hoạt lại trở lại bình thường. Với riêng mình cũng… thế thôi (!), Tết qua thì mọi sự rõ là lại bình thường rồi, chỉ mong sao nhưng điều mình cầu mong trong ngày đầu năm trở thành hiện thực.

            Nhân dịp đầu năm , mình chúc tất cả các bạn trong lớp cùng gia đình luôn khỏe mạnh, vui tươi, an khang, thịnh vượng.

Thứ Ba, 9 tháng 2, 2016

Chúc Mừng Năm Mới - Bính Thân


 
       



Về nơi cũ, lá xạc xào nỗi nhớ
Mây lảng bảng bay, gió vô tình
Người xa xôi... chỉ có mình với mình
Dùng dằng,  bước chân ai lưu luyến ...
( Hic - lời khai bút đầu xuân. - đề chùa Bà Đanh)