Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Có thể

                             (2...)
Có thể là mình chẳng nhớ về nhau
Trong muôn ngàn những đời thường vụn vặt
Giữa triệu người lướt qua trước mặt
Sau những tháng năm mưa nắng dãi dầu

Có thể là mình chằng nhớ nữa đâu
Ngôi sao sáng chân trời chiều xuống
Lấp lánh giữa thiên hà – khi bình minh rạng
Lặng lẽ một góc trời – sáng suốt đêm thâu

Dòng đời cuốn đi, mấy chục năm sau
Thoảng cơn gió - không thể nào nắm bắt
Nhưng ánh trăng suông - một mùa đông là thật
Con đường đêm  xuyên cánh đồng -  gập ghềnh qua
Len giữa những ruộng khoai, đom đóm nhập nhòa
Vai thấm lạnh- chiếc đèo hàng nặng trĩu
Vật vã , ngả nghiêng - để bếp ngày mai không thiếu
Rau, dưa, gạo mì, mắm muối ... thế thôi
Trán râm rấp mồ hôi, hồn nhiên nụ cười ....

Ngoảnh lại đằng sau - kỷ niệm – đã rất xa
Giữ lại trong em - gần gũi thế
Nỗi nhớ đi qua mưa nguồn chớp bể
Ngôi sao xanh – lấp lánh giữa trời sao

2 nhận xét:

  1. Triệu năm sợ là hơi nhiều quá, chỉ có hồn thơ mới với tới được :-)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một khoảnh khắc thôi mà - ở đây phải phải đưa khái niệm vi mô - vĩ mô vào chứ, ngoa ngôn chút :-) :-)

      Xóa

huuthanh.ng@gmail.com, binhdannin@gmail.com, xuanvinhbui08@gmail.com, vphuong_h@hotmail.com, ngaugaunguyen@yahoo.com, thanhminhle2002@yahoo.com, ntdan2005@yahoo.com.vn, vutuyen1952@yahoo.com.vn, phongtran.vc5@gmail.com, dungnm20152@gmail.com, pvbenkhtn@gmail.com, pgsts969@gmail.com, thithamvtv2@gmail.com, minhnvhut@gmail.com, vmcthy@yahoo.com, pkchi.ndn@gmail.com, phutho.hoangngocthanh@gmail.com, dshien52@yahoo.com