Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Lan man trên đường (2)- Đêm ngày 2 tháng một 2015 - Trên tầu vào Đồng hới

Phòng đợi đông và ồn ào, chúng tôi cũng nhiệt tình góp phần - mấy tên ngồi, còn lại đứng lố nhố xung quanh, tất cả chờ trưởng đoàn Dân phát vé.

Khi leo lên tầu cứ tưởng là 12 người thì sẽ được trọn 2 ngăn riêng, nhưng hóa ra là không phải thế.
Tôi chẳng biết ai cùng với ai, vé của tôi là cái tầng hai ngăn 22 (đấy là lý thuyết) còn thực tế thì tôi ở tầng 1,2 của ngăn 15, có nghĩa là tôi tự nhiên chiếm chỗ của ai đó, nhưng không một chút phân vân (Hì - độ dầy da mặt bằng 1).
Ngăn khá chật, lúc đầu muốn ngồi chung tán chuyện, phải treo cái gọi là giường nằm tầng 2 lên - chen chúc nhau ở tầng 1 đâu được gần 8 người + túi xách lộn xộn, còn lại thì đứng ở hành lang nói vào.
Chuyện nhiều lắm - không nhớ rõ là nói về cái gì, nhưng ai cũng trầm trồ thán phục khả năng khảo cổ của Hữu Thành, tìm ra bạn Thành Minh "bặt tăm" nửa thế kỷ trong khi cả ngành khảo cổ, với bể dầy 4 ngàn năm lịch sử chỉ tìm được vài ba chiếc trống đồng Đông sơn... (hic hic)
Cái bàn nhỏ chất lung tung các gói, các túi - bên trong lủng củng bánh mì, chả, bánh ngọt, kẹo, mía, quít và các chai nước để lộn xộn. Các tiêu chuẩn vệ sinh bị quên biến, không biết có ai nhớ đi rửa tay trước khi bẻ bánh, cầm mía không nhỉ?
Tầu chuyển bánh lúc nào, không để ý, dần tăng tốc độ và lao vào trong đêm về hướng nam. Trưởng đoàn Dân đưa ra chai rượu mật nhân – nói là rất đắng, chữa bách bệnh, mang từ tận Campuchia về - mà cụ gọi là mặt nhân - kèm theo lời giải thích là cái lá hay rể của cây ngâm rượu có hình mặt người (?) :-) - nghe nói còn một chai rượu nữa - rượu ớt của Hữu Thành - nhưng mà hôm đó tôi nỏ trộ - chỉ uống một chén bé xíu trong bữa gặp mặt chia tay ở vườn treo vào 3 tuần sau.
Chuyện gì, về ai, ở đâu - ầm ĩ, oang oang  …chúng tôi đi theo hướng hành quân của các cụ ông cùng khoá hồi xa giảng đường nhập ngũ. Đâu đó trong câu chuyện, nói về những nơi dừng chân, về các điểm nóng - bến phà, sườn đèo bị bom đạn cày xới liên tục trong những năm chiến tranh khốc liệt, với các địa danh quen có, lạ có ...Trong số những người bạn , người thầy của tôi, có nhiều người "trẻ mãi tuổi hai mươi " nằm lại chiến trường...
Đâu đó trong câu chuyện, nói về những vất vả bươn trải và cả niềm vui trong cuộc sống sau chiến tranh không chỉ của một thế hệ ...
Câu chuyên đang rôm rả, bỗng ai nhắc "đi ngủ thôi, mai còn phải đi cả ngày đấy..." - các cụ ông rút sang ngăn bên cạnh, tiếp tục giải quyết chai rượu Nhăn Mặt...

Đêm
Tầu không lắc lư nhiều - nhưng nằm trên cái giường ngủ - nó lại cứ lắc ngang
Trong ngăn, phía đối diện, tầng 1 - Trò đôi khi còn xoay trở nhưng Hiệp thì trùm chăn im ỉm.
Bên này, tầng một, Hợp và Thành Minh cứ rủ rỉ chuyện trò. Bị lệch múi giờ không ngủ được, tôi hóng nghe từ được từ chăng, hình như nói về thời gian các bạn học chuyên đề quang phổ, hình như nói về cả các bài tập giữ và củng cố sức khoẻ… - vật vã trên tầng, lên xuống, ra vô. Con tầu cứ chạy, và giấc ngủ chẳng đến, tôi thi thoảng cúi xuống hỏi một câu, chêm một câu. Thấy Hợp hung hắng ho, hỏi thì bảo bị ngứa cổ… Hôm nay trong phòng, lúc lượm lọ dầu lăn trong ngăn kéo, nhớ lại cái vụ bày cho Hợp bôi dầu vào cổ họng cho thông :-).
 À mà qua đây nhắn lại cho Hợp cái bài thuốc làm trắng da của Tuệ Tĩnh (hôm ấy tớ nhầm là của Hải Thượng Lãn Ông)
  - Cánh hoa đào 4 lạng
  - Nhân hạt bí xanh – còn gọi là bí đao, hay bí phấn (cái nhân trong cái vỏ hạt) – 5lạng
  - Vỏ quýt 2 lạng
Tất cả sấy khô, tán mịn – khi uống có thể cho thêm mật ong để dễ uống.
Uống 50 ngày (phải rất kiên trì) thì mặt trắng, uống thêm 50 (lại phải rất rất kiên trì ) ngày nữa thì trắng toàn thân ( trong bài viết là lạng ta - tớ ghi lại đúng thế) - Từ ngày xưa tớ cũng đã đọc bài thuốc này, lăm le dùng nhưng rồi thấy da ngăm ngăm cũng duyên, với lại  sợ - sợ mất thì giờ, sợ lỡ không hợp  . Tớ hứa với bạn là gửi bài thuốc, nhưng theo tớ thì trời cho thế nào thì cứ giữ nguyên vậy, cho yên tâm (Hì)

Đêm không ngủ, cũng chẳng thể làm gì khác - mà nhàn cư vi thì bất thiện, khi nghe tiếng ngáy từ phía đối diện, tôi hậm hực thèm thuồng nghĩ " ngủ ngáy thế hẳn là ngủ ngon lắm" (tự nhận là tôi vẫn có cái tính tỵ nạnh xấu tệ)...
Đêm không yên tĩnh …Hành lang luôn có người đi lại, tiếng chân, tiếng cửa đóng mở và tiếng người nói …

Con tầu lầm lụi, mải miết đi, ngoài cửa sổ là màn đêm - hôm ấy hình như có trăng - cảnh vật vùn vụt lướt qua, mờ nhạt
Đến Thanh hoá thì anh Nguyên lên và trèo lên tầng 3 - sáng ra nghe nói anh ấy nói ngủ được một giấc - sướng thật ( lại ghen)
Đêm dài thế không biết, không phải là làng để còn đón tiếng gà gáy sang canh …đôi lần tầu dừng lại ga để tránh tầu ra, và 2 lần do tai nạn, con tầu bỗng nhiên chựng lại, tiếng phanh rít lên - và tiếng các nhân viên í ới gọi nhau ...

Gần sáng, Trò ngồi dậy, kêu "sao chị Hiệp nóng quá." Gay go rồi, biết làm sao nhỉ?. Thôi thì chữa theo kiểu "lang vườn " đưa bạn vỉ thuốc hạ sốt, giảm đau và chai nước.
Ơn Trời - đến sáng thì đỡ.

Lúc đi qua ranh giới Hà tĩnh Quảng bình, tôi cứ muốn ngắm Đèo Ngang - xem có còn "cỏ cây chen lá, lá chen hoa"  không, nhưng trời tối quá, chẳng thấy gì.
Trời sáng dần khi sang địa phận Quảng bình - nơi có dòng sông Son (cảm ơn HT) lững lờ - cảnh thanh bình – yên ắng...
Sáng - tầu đến Đồng hới,  tôi đi theo câu hát về " Quảng bình quê ta" - ngọt ngào được nghe từ nửa thế kỷ trước !

(Có một điểm tôi không thể không nhớ tới - đó là cái WC của toa tầu - không biết là nên ngồi hay nên đứng nữa – hic hic - tệ vô chừng)

7 nhận xét:

  1. "Lan man " có khác, ăn hai cái nhuận bút rồi mà mới vào đến Đồng Hới.Nể

    Trả lờiXóa
  2. Hì , hì - ờ - đấy chỉ là một cách nhìn riêng của tớ về chuyến đi 36h thôi. Chưa hết mà, mới qua 12h còn những 24h giờ nữa, phen này chắc hẳn sẽ nặng túi đây (hic)
    Mà ai trả nhuận bút nhỉ? Sao tớ chưa nhận được - chắc phải khiếu nại thôi, nhưng đệ trình ai bây giờ :-) :-)

    Trả lờiXóa
  3. Sông Son chứ không phải sông Sen.
    Tầu hoả không đi lối đèo Ngang, mà đi ở phía Tây, trong trùng điệp của dãy Trường Sơn. Nói chung là đường tầu hoả hay đi cặp với QL1A, nhưng từ Nghệ An (Vinh) vào Quảng Bình (Đồng Hới) tầu hoả bỏ qua Hà Tĩnh. Vì địa hình của Hà Tĩnh rất phức tạp sông suối, kèm thêm sông Gianh khó làm cầu(?).
    Đường sắt qua Hà Tĩnh quanh co, dốc, nên đi qua rất hay thấy phanh hoặc đi chậm đổi hướng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn đã sửa sai - chữa lại thành sông Son rồi ) và giải thích địa hình vùng eo miền Trung - Phen này tớ nhất quyết sẽ mở NET ra học lại địa lý - hì hì - đến giờ tớ vẫn cứ nghĩ cái đèo Ngang nó phân chia hai tỉnh từ đông sang tây.:-(, Xấu hổ thay cho đợt đi thi học sinh giỏi Sử Địa năm lớp 5 :-)

      Xóa
  4. Đi nhiều nên biết thôi. Cũng như các bạn rong ruổi trời Tây nói đây nói đó, tôi nỏ biệt chi mô :-)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Biết đâu thì biết, đất nước mình mà không biết thì tệ, Coì bên trang bạn thấy mọi người luôn tổ chức các chuyến đi thăm thú các vùng đất nước mình, sao mà thú vị thế - lại tỵ nạnh rồi đấy - từ bắc vô nam, từ đông sang tây, từ biển lên núi , mong cũng được như thế.

      Xóa
  5. Hôm ấy trong câu chuyện tôi có nghe thấy bạn nào đó nhắc đến cái tên đèo Lắc lay (hay là ngầm Lắc lay?). Vốn tò mò, tôi đọc một số bài về địa danh trong điểm thời chống Mỹ, chỉ thấy nhắc đến những Đồng Lộc, Đá Đẽo, hay Tám Cô ...nhưng không tìm ra Lắc lay, không biết là ở đâu? Hay đây chỉ là tên gọi của quân ta vì khi xe, pháo đi qua đây thì lắc lư toàn bộ nên gọi đùa vậy ??? Ai biết chỉ với . Hậu tạ sau

    Trả lờiXóa

huuthanh.ng@gmail.com, binhdannin@gmail.com, xuanvinhbui08@gmail.com, vphuong_h@hotmail.com, ngaugaunguyen@yahoo.com, thanhminhle2002@yahoo.com, ntdan2005@yahoo.com.vn, vutuyen1952@yahoo.com.vn, phongtran.vc5@gmail.com, dungnm20152@gmail.com, pvbenkhtn@gmail.com, pgsts969@gmail.com, thithamvtv2@gmail.com, minhnvhut@gmail.com, vmcthy@yahoo.com, pkchi.ndn@gmail.com, phutho.hoangngocthanh@gmail.com, dshien52@yahoo.com